Song Nhi

Làm Người Là Phải Sống Vui



 


Mình vốn dĩ chỉ là hạt cát nhỏ
Cớ chi phải cố mạnh mẽ kiên cường
Cứ hiền hòa dịu dàng như là cỏ
Mặc kệ ai thích tị hiềm ghét – thương



Mình vốn dĩ giản đơn và mơ mộng
Tin sau cơn mưa sẽ có cầu vồng
Nên mình vịn vào bao dung để sống
Tình tha nhân muôn thuở vẫn mênh mông



Mình vốn dĩ sinh ra chốn vườn rẫy
Ăn nói vụng về quen tính thật thà
Việc gì đổi thay trau chuốt bóng bẩy
Cho ra vẻ người phố thị kiêu sa



Mình vốn dĩ biết thanh xuân quý giá
Chẳng ai có tuổi trẻ được mãi hoài
Đâu lý nào vì một lần vấp ngã
Vội vàng đánh mất niềm tin tương lai



Những lúc gặp khổ đau hay buồn tủi
Mình thường tự ngồi an ủi mình rằng
Cuộc đời hữu hạn nhân sinh ngắn ngủi
Đã làm người thì mình phải sống vui


 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 11 tháng 9 năm 2017

Bình luận về Bài thơ "Làm Người Là Phải Sống Vui"